Chuyện tình buồn (Thơ Phạm Văn Bình) | Atabook.com
Cập nhật lần cuối vào ngày 21/08/2023
Phạm Văn Bình - Chuyện tình buồn
 


Nhà thơ Phạm Văn Bình (1940 – 2018) sinh tại Đông Hà (Quảng Trị) nhưng quê gốc ở Phú Lộc (Thừa Thiên Huế). Ông vốn là thầy giáo dạy Việt văn tại trường Trung Học Bán Công Đông Hà từ 1963 đến năm 1966 trước khi gia nhập quân ngũ của Việt Nam cộng hòa theo lệnh động viên.

Bài thơ Chuyện tình buồn được Phạm Văn Bình sáng tác tại Sài Gòn năm 1974, kể về câu chuyện có thật của chính tác giả với cô gái có tên là Nguyễn Thị Túy (sinh năm 1945), vốn là em gái của người bạn thân cùng trang lứa với nhà thơ. Hai người cùng ở trong con hẻm đường Phan Bội Châu (thị trấn Đông Hà). Họ yêu nhau say đắm nhưng rồi chuyện tình ấy tan vỡ với lý do mà người trong cuộc bảo rằng do sự khác biệt về tôn giáo giữa hai người: gia đình cô Túy theo đạo Thiên Chúa trong khi gia đình Phạm Văn Bình lại theo đạo Phật.

Sau đó cô Túy lập gia đình với một người cùng đạo Thiên Chúa, đồng thời cũng là sĩ quan quân y. Họ có với nhau 4 người con trước khi người chồng tử trận.

Thủ bút bài chuyện tình buồn của {hạm Văn Bình
Thủ bút của nhà thơ Phạm Văn Bình về bài thơ Chuyện tình buồn

Dù mối tình tan vỡ nhưng nhà thơ vẫn không một lời oán trách mà chỉ thấy thương người góa phụ - người tình cũ năm xưa. Sau này, mỗi khi có dịp, Phạm Văn Bình vẫn ghé thăm gia đình cô Túy khi cả hai cùng định cư bên Mỹ. Trong lễ tang của nhà thơ Phạm Văn Bình năm 2018, người con gái của cô Túy có thay mặt gia đình đến viếng ông.
Chuyện tình buồn

Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Anh dặm trường mê mải
Đời chia như nhánh sông

Những thư tình vụng dại
Những vai mềm, môi ngoan
Những hẹn hò cuống quít
Trên lối xưa thiên đàng
Thôi cũng đành chôn kín
Dưới đáy huyệt thời gian

Ngày nhà em pháo nổ
Anh cuộn mình trong chăn
Như con sâu làm tổ
Trong trái vải cô đơn

Ngày nhà em pháo nổ
Tâm hồn anh nhuốm máu
Ôi nhát chém hư vô
Ôi nhát chém hư vô

Năm năm rồi đi biệt
Anh chẳng về lối xưa
Sân giáo đường cỏ mọc
Gác chuông nằm chơ vơ
Chúa buồn trên thánh giá
Mắt nhạt nhoà mưa qua
Trên cánh buồm ký ức
Sóng thời gian lô xô

Ngồi bâng khuâng nhớ biển
Bên bãi đời quạnh hiu
Anh mang hồn thuỷ thủ
Cùng năm tháng phiêu du

Anh một đời rong ruổi
Em tay bế tay bồng
Chiều hắt hiu xóm đạo
Hồi chuông giáo đường vang

Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Bao kỷ niệm chôn kín
Dường như đã lãng quên

Năm năm rồi trở lại
Một màu tang ngút trời
Thương người em năm cũ
Đêm góa phụ bên song


(Phạm Văn Bình)


 
 
Bình luận (0)