Đôi mắt người Sơn Tây (Thơ Quang Dũng) | Atabook.com
Cập nhật lần cuối vào ngày 07/01/2023

Đôi mắt người Sơn Tây

Thơ Quang Dũng

Em ở thành Sơn chạy giặc về
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì.

Vừng trán em vương trời quê hương
Mắt em dìu dịu buồn Tây phương
Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm
Em có bao giờ em nhớ thương?

Tử độ thu về hoang bóng giặc
Điêu tàn ôi lại nối điêu tàn
Đất đá ong khô nhiều ngấn lệ
Em có bao giờ lệ chứa chan? 

Mẹ tôi em có gặp đâu không?
Những xác già nua ngập cánh đồng
Tôi cũng có thằng em bé dại
Bao nhiêu rồi xác trẻ trôi sông

Đôi mắt người Sơn Tây
U uẩn chiều lưu lạc
Buồn viễn xứ khôn khuây
Cho nhẹ lòng nhớ thương
Em mơ cùng ta nhé
Bóng ngày mai quê hương
Đường hoa khô ráo lệ.

Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn
Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng
Sông Đáy chậm nguồn quanh Phủ Quốc
Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng

Bao giờ tôi gặp em lần nữa
Ngày ấy thanh bình chắc nở hoa
Đã hết sắc mùa chinh chiến cũ
Còn có bao giờ em nhớ ta?

(1949)

Bài thơ này có rất nhiều dị bản do chính tác giả sửa trong các bản in khác nhau. Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc thành bài hát cùng tên. Có nơi chép tiêu đề là Mắt người Sơn Tây.

 

Những tập thơ hay, nổi bật hiện nay dành cho bạn đọc yêu thơ


• Thương là một tập thơ rất tình, ngẫu hứng, và đầy sáng tạo của các tác giả đến từ Group Thìa Đầy Thơ, mang lại cho bạn đọc tất cả cảm xúc về tình yêu, tuổi trẻ và cuộc đời. 

• Chuyện kể rằng có nàng và tôi là cuốn sách nhỏ với những áng thơ nhẹ nhàng, lãng mạn thể hiện mối giao hòa đẹp đẽ trong tâm hồn những người con gái. 

• Đã đi qua thương nhớ với những trang thơ mộc mạc chân thành nhưng sâu lắng và chất chứa sự thấu hiểu tâm tư và giàu giá trị đồng cảm của nhà thơ Nguyễn Phong Việt. 

• Mình sẽ đi cuối đất cùng trời giúp bạn đọc tìm thấy được sự bình yên và điểm dừng chân của chính bản thân mình qua từng câu thơ bình dị nhưng sâu sắc của Nguyễn Phong Việt. 
 
• 
Gió Và Tình Yêu Thổi Trên Đất Nước Tôi chứa nỗi trăn trở của nhà thơ Lưu Quang Vũ với thời cuộc, thể hiện một cách rất là thành thật những cảm xúc của người nghệ sĩ, những day dứt về nghệ thuật, những nhận thức về chiến tranh, về con người, về đất nước, những đau thương mất mát, không né tránh, tức là nhìn thẳng vào sự thật. 
Bình luận (0)